Một du khách trên đường phố bị chặn lại mời mua một lọ nước súc miệng với giá 200 đôla.
- Cái gì? Hai trăm đô cho một lọ nước súc miệng, sao anh không đi ăn cướp luôn đi cho rồi?! - Ông ta kêu lên.
- Đừng nóng vội, thưa quý ông! Chúng ta còn có thể mặc cả mà. Có phải nói bao nhiêu bán bấy nhiêu đâu. Giảm giá cho ông một nửa, còn một trăm đô nhé! - Người bán hàng nhã nhặn.
Vị du khách vẫn lắc đầu chê đắt, toan bước đi. Người bán hàng liền mở cặp, lấy ra một chiếc bánh, niềm nở mời:
- Tôi rất lấy làm tiếc vì đã làm mất thời gian của ông. Xin ông vui lòng dùng thử miếng bánh này, coi như đây là lời tạ lỗi của tôi.
Ông khách cảm ơn và cầm lấy chiếc bánh, cắn một miếng nhưng rồi nhổ vội ra:
- Bánh gì mà như phân bò thế này?
- Ồ quý ông thật tinh tường cứ như là đã từng xơi phân bò trước đây vậy. Cái bánh mà ông vừa xơi chính là phân bò đấy, thưa ông! Còn bây giờ thì ông sẵn sàng mua nước súc miệng rồi chứ? Hai trăm đô, không bớt một xu! - Người bán hàng nở nụ cười ranh mãnh.
- Cái gì? Hai trăm đô cho một lọ nước súc miệng, sao anh không đi ăn cướp luôn đi cho rồi?! - Ông ta kêu lên.
- Đừng nóng vội, thưa quý ông! Chúng ta còn có thể mặc cả mà. Có phải nói bao nhiêu bán bấy nhiêu đâu. Giảm giá cho ông một nửa, còn một trăm đô nhé! - Người bán hàng nhã nhặn.
Vị du khách vẫn lắc đầu chê đắt, toan bước đi. Người bán hàng liền mở cặp, lấy ra một chiếc bánh, niềm nở mời:
- Tôi rất lấy làm tiếc vì đã làm mất thời gian của ông. Xin ông vui lòng dùng thử miếng bánh này, coi như đây là lời tạ lỗi của tôi.
Ông khách cảm ơn và cầm lấy chiếc bánh, cắn một miếng nhưng rồi nhổ vội ra:
- Bánh gì mà như phân bò thế này?
- Ồ quý ông thật tinh tường cứ như là đã từng xơi phân bò trước đây vậy. Cái bánh mà ông vừa xơi chính là phân bò đấy, thưa ông! Còn bây giờ thì ông sẵn sàng mua nước súc miệng rồi chứ? Hai trăm đô, không bớt một xu! - Người bán hàng nở nụ cười ranh mãnh.
*
Read more »
Đăng nhận xét